Tam sinh tam thế: Thập lý đào hoa bản điện ảnh là bộ phim được chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết “tai tiếng” cùng tên của tác giả Đường Thất Công Tử. Ngay sau khi ra rạp, bộ phim đã nhận về cơn mưa những lời chê bai từ nội dung tới diễn xuất của các diễn viên. Tuy nhiên, nó có thực sự tệ đến vậy?
Nội dung Tam sinh tam thế: Thập lý đào hoa
Sau thành công vang dội của bản chuyển thể phim truyền hình, bỏ qua những tranh cãi về vấn đề đạo nhái của nguyên bản, các nhà sản xuất phim lại lên ý tưởng làm bản điện ảnh để “phá đảo” phòng vé.
Tác phẩm xoay quanh câu chuyện tình cảm của Thượng thần Bạch Thiển và Thái tử Cửu trùng thiên Dạ Hoa. Bạch Thiển vốn là con gái duy nhất của Bạch Đế Hồ Quân – bộ tộc có vị thế không nhỏ trong Thiên giới. Mặc dù là con gái duy nhất và được cha mẹ, các anh yêu thương, chiều chuộng nhưng ngay từ nhỏ Bạch Thiển đã cải trang thành nam và lên núi bái sư học nghệ.
Bạch Thiển cũng phải trải qua vô vàn kiếp nạn, cuối cùng sau kiếp nạn làm người phàm trần yêu Thái tử Thiên giới cô đã trở thành nữ Thượng thần được vạn tiên kính nể. Thế nhưng 3 kiếp làm người Bạch Thiển đã phải chịu bao nhiêu đau khổ, tủi nhục khi lên Thiên giới làm vợ Dạ Hoa, thậm chí cô còn bị lấy mất đôi mắt. Những ảnh hưởng của 3 kiếp này quá sâu sắc, khiến cô sau khi đã trở thành Thượng thần, đã mất đi ký ức làm người vẫn luôn đau lòng không rõ lý do.
Thái tử Dạ Hoa là một người tài giỏi, có mưu trí, có sức mạnh và luôn một lòng nhớ tới Tố Tố (vốn là Bạch Thiển khi trải qua 3 kiếp làm người) và chăm sóc Cục Bột Nhỏ – con của hai người. Sau khi gặp Bạch Thiển, Dạ Hoa đã nhận ra ngay đó chính là người mình vẫn luôn nhớ nhung – Tố Tố và cùng con trai Cục Bột Nhỏ quyết tâm “chinh phục” thượng thần Bạch Thiển lớn hơn mình tới 9 vạn tuổi.
Đôi uyên ương xứng đôi vừa lứa phải trải qua muôn trùng khó khăn trắc trở, phải vượt qua bao mưu kế chia rẽ nhưng thật may cuối cùng họ vẫn đến được với nhau.
Cốt truyện rất hay, rất hấp dẫn nhưng lại bị phát triển quá nhanh tạo cảm giác khó hiểu cho người xem, đặc biệt với những ai chưa đọc qua nguyên tác. Nếu bản truyền hình được xây dựng một cách logic, có phần trầm lắng và tình cảm hơn thì bản điện ảnh lại như một “nồi lẩu thập cẩm”, tập trung vào yếu tố ngôn tình nhưng làm chưa tới, muốn phát triển nội dung theo hướng giải trí, hài hước hơn nhưng lại chưa đạt.
Ở nửa đầu của bộ phim, các tình tiết diễn ra quá nhanh và dồn dập gây thất vọng cho người xem. Tuy nhiên, sang đến nửa cuối bộ phim chúng ta có thể phần nào đó hiểu được lý do vì sao phần trước phải vội vàng đến vậy. Có lẽ tất cả tâm huyết của các nhà sản xuất đều được dành ở phần cuối, khi những trận chiến được diễn ra một cách hoành tráng, đẹp mắt, đẩy được cảm xúc lên cao, mặc dù chưa đạt mức cao trào.
Diễn xuất gây thất vọng của các diễn viên
Về mặt diễn xuất, nam nữ chính được chọn cho bản điện ảnh chính là “Ngọc nữ” Lưu Diệc Phi và “Nam thần” Dương Dương. Nhiều người đặt ra câu hỏi: vì sao lại lựa chọn bộ đôi diễn viên “bình hoa di động” cho bộ phim?
Thực tế, đây không phải một bộ phim nghệ thuật, hay được sản xuất để tranh giải nghệ thuật để đời, nhà sản xuất chỉ mong muốn mang đến cho người xem một bữa tiệc mãn nhãn. Chính vì vậy họ quyết định chọn những diễn viên có danh tiếng, lại có ngoại hình phù hợp với kịch bản, làm phần nhìn trở nên đạt tiêu chuẩn.
Trong phim, chúng ta không thể khen Lưu Diệc Phi hay Dương Dương diễn hay, tuy nhiên họ cũng không diễn đến mức quá đơ, quá dở. Mặc dù trong phim, Bạch Thiển lạm dụng quá nhiều vẻ lạnh lùng nhưng những lúc cần vui tươi cô vẫn có thể vui tươi, lúc bi thương cô vẫn diễn ra vẻ bi thương mà khán giả muốn thấy. Đặc biệt cảnh khóc cuối cùng trong phim, Lưu Diệc Phi đã thành công làm cho khán giả cảm nhận được chính xác cảm xúc của Bạch Thiển.
Về phần Dương Dương, có lẽ vì còn khá trẻ, ngoại hình có phần non nớt nên để vào vai một Thái tử trải qua bao nhiêu khổ nạn anh đã phải gồng rất nhiều. Tuy nhiên, thực tế trong phim, Bạch Thiển lớn hơn Dạ Hoa tới 9 vạn tuổi nên vẻ non nớt của anh đôi khi cũng rất hợp hoàn cảnh.
Một điểm cộng nữa cho hai diễn viên đó là vì hai người xuất thân từ trường múa nên trong những cảnh bay lượn, đánh nhau trên không, động tác của hai người đều rất uyển chuyển và đẹp mắt, mang đến cảm giác mãn nhãn cho người xem. Có lẽ cũng chính vì vậy nên nhà sản xuất muốn đầu tư nhiều hơn vào nửa sau của bộ phim.
Để chấm điểm cho Tam sinh tam thế: Thập lý đào hoa thì điểm số cao nhất mà họ có thể nhận được sẽ rơi vào 6.5/10 điểm. Diễn xuất không thực sự xuất sắc, nội dung còn nhiều lỗ hổng là khuyết điểm lớn của bộ phim. Tuy nhiên với một bộ phim thương mại, diễn viên đẹp, hình ảnh đẹp cũng đã đủ để kéo khán giả tới rạp, trong khi đó bộ phim cũng không thực sự quá tệ như lời đồn.